Chương 16: CHỈ TRONG CHÚA MỚI CÓ AN ỦI THỰC

 

Vui đời chóng qua

 

Những điều con có thể ao ước hay tưởng tượng để tự an ủi, con sẽ không gặp được ở đời này, mà chỉ hy vọng ở đời sau.

 

       Dầu một mình con được hết mọi thú vui và hưởng được mọi khoái lạc ở đời: một điều chắc chắn, những lạc thú đó không bền lâu được.

       Vậy, hỡi linh hồn! Ngươi chỉ có thể được an ủi đầy đủ và vui hoàn toàn trong Chúa là Đấng yên ủi người nghèo khó và bênh đỡ người khiêm nhường.

       Linh hồn ta hỡi! Ngươi hãy nán chờ một chặp, hãy chờ lời Chúa hứa, và ngươi sẽ được hưởng dư đầy mọi của trên trời.

 

       Nếu ngươi quá bừa bãi đi tìm hiện tại, ngươi sẽ mất vĩnh viễn nước trời. Hãy coi của đời này như phương thế tạm chỉ có của vĩnh cửu mới đáng ước

ao.

 

       Chúa không dựng nên ta cho thế gian nên không vật nào dưới đất có thể thỏa mãn được ta.

 

An ủi ngoài Chúa là phù vân

 

Dầu được hết mọi tạo vật ta cũng chưa được hạnh phúc và thỏa mãn. Tất cả hạnh phúc và vui sướng của ta, là ở trong Chúa, Đấng tạo thành muôn vật.

 

       Sung sướng gì đâu những người mê đời một cách điên rồ, họ tưởng tượng và ca tụng nó, nhưng điều các tôi trung Chúa Kitô mong chờ và đôi khi những người sống tinh thần và tâm hồn trong sạch năng gẫm suy được nếm trước là những sự trên trời.

 

       Tất cả những yên ủi từ người đời đều phù phiếm và chóng qua. Thứ an ủi mà Chúa chân thực cho nếm bên trong mới thực là hạnh phúc. Người đạo đức luôn luôn đồng hành với Chúa Giêsu và tâm sự với Chúa: Lạy

Chúa Giêsu! Xin hãy giúp con trong mọi nơi và mọi lúc.

 

       Ước chi con làm được điều này và được an ủi, là thực tâm muốn chịu thiếu mọi an ủi của người đời.

 

       Mà nếu con thiếu ơn an ủi của Chúa, thì chính Thánh ý Chúa và cơn thử thách xứng đáng này hãy nên an ủi tuyệt hảo cho con.

 

“Vì Chúa không thịnh nộ mà cũng không đe dọa mãi đến muôn đời” .

 

SUY NIỆM

 

Thánh Augustin: “Chúa là định hướng của lòng tôi, tôi sẽ khắc khoải cho đến khi được an nghỉ trong Chúa”.

 

       Phải, bao lâu ta còn tìm hạnh phúc ngoài Chúa, lòng ta sẽ không được bình an. Phải bỏ tất cả, chết cho tất cả và cho đi chính mình, ta mới đạt hạnh phúc thật, hạnh phúc trong Chúa.

 

Hạnh phúc chỉ lấy một Chúa làm đủ.

 

       Lạy Chúa! Bao giờ con mới được lìa thế tục để về cùng Chúa? Bao giờ Chúa mới là gia nghiệp, là gia nghiệp các Thánh? Lạy Chúa! Con sẽ đi tìm Chúa trong tĩnh lặng của lòng con, xin Chúa hãy tỏ mình cho con và mau cứu thoát con khỏi thân xác này.
Ps. 102, 9